| THÁNG MƯỜI HAI… SÀI GÒN – HÀ NỘI Ngày 7/12/2025 | ||
|---|---|---|
| Tháng mười hai Sài Gòn gió lay rất nhẹ Hàng me xanh rơi lá cuối năm buồn Nghe trong gió chợt vọng tiếng hồ Gươm Như Hà Nội gửi vào hồn tôi hơi thở
Tháng mười hai, hoa giấy tím hồng rơi ngõ nhỏ Gợi màu hoa thạch thảo tím ven đường Hàng xà cừ già lặng lẽ đứng chơ vơ Gọi bước chân em qua nền phố cổ
Tháng mười hai Sài Gòn nắng vàng nhợt nhạt Trong mắt người đi như đượm sắc thu tàn Hoa đào sớm Hà Nội còn ẩn mình chờ tan sương lạnh Rơi giọt mềm xuống khoảng lặng trái tim
Tháng mười hai, cúc họa mi nở trắng ngần Run rẩy dưới trời đông gợi bao kỷ niệm Lắng hồn thương tràn ngập trái tim yêu Ngày em đón tôi ra Hà Nội Giữa buổi giao mùa, hoa cải trổ vàng bông, áo lụa mỏng làm hồn tôi xao xuyến Em nhoẻn miệng cười, xinh đẹp má hồng phai
Tháng mười hai Sài Gòn chiều mây buông mềm như dải lụa Sông lấp lánh ánh đèn đẹp tựa hồ Gươm Những quán nhỏ ven đường thơm mùi trà Bắc Gợi vị sen thanh tao của Hà Nội xưa
Tháng mười hai gió chạm vào lòng tôi rất khẽ Nhắc tiếng chuông chùa Trấn Quốc sớm trong sương Nhắc tiếng guốc em nhẹ bước qua đường Tà áo lụa bay lên như hồ Tây gợn sóng
Tháng mười hai Sài Gòn đêm dài và lặng lẽ Mà đâu đó vẫn vương bóng một miền xa Nửa trái tim tôi ở với mùa đông Hà Nội Nửa kia còn ở lại trong nắng gió Sài Gòn
Và tôi biết… Dẫu ở nơi nào tôi vẫn giữ một bóng hình duyên dáng mãi theo tôi Để Sài Gòn và Hà Nội hai nỗi niềm hòa chung lời khẽ gọi
Tháng mười hai… Cả hai thành phố ngập hương tình rất cũ Đêm không ngủ Chỉ vì một người đã bước qua đời tôi… quá dịu dàng
Tháng mười hai trái tim chung một nhịp thở Hà Nội – Sài Gòn… thức trắng đêm nay. |